05/04/2018 19:27 GMT+7 | Man City
(Thethaovanhoa.vn) - Sterling bị đẩy lên ghế dự bị một cách khó hiểu. Bộ máy đang hoạt động trơn tru thì Guardiola đột ngột tự xới tung mọi thứ lên. Và hậu quả là Man City thảm bại 0-3 trước Liverpool.
Thất bại ấy một lần nữa cho thấy vấn đề lớn nhất của Guardiola: Đó là ông suy nghĩ quá nhiều. Thethaovanhoa.vn xin trích lược bài viết đáng đọc của tác giả Việt Cường:
Các CĐV Bayern Munich há hốc mồm khi Guardiola cất Thomas Mueller trên băng ghế dự bị trong trận đấu với Atletico Madrid. Chẳng ai lại đi cất cầu thủ hay nhất của mình trong trận đấu quan trọng như thế cả! Nhưng nếu bạn biết Guardiola, thì bạn sẽ không thấy ngạc nhiên vì điều đó…
Trước khi bắt đầu, xin kể lại câu chuyện về cái gọi là “sai lầm lớn nhất trong sự nghiệp của Pep Guardiola”. Câu chuyện này được kể trong cuốn sách “Pep Confidential: The Inside Story of Pep Guardiola’s First Season at Bayern Munich”. Tạm dịch là những chuyện chưa kể về mùa giải đầu tiên của Pep Guardiola ở Bayern Munich, của tác giả Martí Perarnau, nhà báo người Catalonia và là bạn thân của Pep.
Câu chuyện bắt đầu vào ngày 23/4/2014. Bayern Munich vừa thúc thủ 0-1 trước Real Madrid ở Bernabeu trong trận bán kết lượt đi Champions League 2013/14. Tuy nhiên, đó là một thất bại chấp nhận được. Bayern đã làm chủ thế trận theo cách mà Guardiola muốn. Họ tạo được nhiều cơ hội, chỉ là tận dụng chưa tốt các cơ hội mà họ tạo ra. Ở lượt về trên sân Allianz Arena, chuyện chắc chắn sẽ khác. Tất cả đều tin tưởng như thế, nên bầu không khí ở phòng ăn của khách sạn Intercontinental ở Madrid sau trận đấu không hề có chút bi lụy nào.
Nhưng Pep và các cộng sự của ông không có mặt trong bữa ăn đó. Tới 3 giờ sáng, họ vẫn đang ở trong phòng họp dã chiến để bàn chiến thuật cho trận lượt về. Sau khi tính toán hết mọi yếu tố, Guardiola xác định 3-4-3 là sơ đồ duy nhất có thể áp dụng được ở Munich, bởi sơ đồ đó, về lý thuyết, vừa giúp Bayern chống phản công tốt (Pep tin chắc Real sẽ chơi phản công ở lượt về), vừa giúp họ làm chủ tuyến giữa, đồng thời không bị “tắc” ở khu vực trước vòng cấm địa của đội bóng TBN.
Kết thúc buổi họp, Pep còn nói với người trợ lý Domènec Torrent rằng: “Dome, đừng để tôi thay đổi ý định. Đây là cách duy nhất rồi”. Nhưng đêm ấy, trên chuyến bay về lại Munich, Pep đã đổi ý.
Pep chợt nhớ ra rằng lần cuối cùng Bayern chơi với 3 hậu vệ là hồi tháng 12 năm trước, tức là gần nửa năm rồi. Ông có quá ít thời gian để cho các cầu thủ làm quen trở lại với 3-4-3. Thế nên, vào thời điểm máy bay hạ cánh, HLV người TBN lại quyết định Bayern sẽ chơi với sơ đồ 4-2-3-1.
Sai lầm nối tiếp sai lầm. Khi trở lại sân tập của Bayern ở Munich, Guardiola, chứng kiến quyết tâm “báo thù” ngùn ngụt của các cầu thủ, đã làm một điều không nên làm là hỏi họ suy nghĩ thế nào về trận đấu. Và ông được nghe những câu chuyện về thói quen ngược dòng của người Đức, về mong muốn được trải nghiệm một đêm kỳ diệu nữa ở Allianz Arena. Tất cả những gì các cầu thủ muốn là được ra sân và chơi một trận “chết bỏ”.
Pep lại đổi ý. Thay vì 4-2-3-1, ông chọn 4-2-4. Lahm được/bị trả lại vị trí hậu vệ phải, dù trước đó anh đã chơi rất tốt ở trung tâm hàng tiền vệ. Giữa sự kiên nhẫn và cảm xúc, Pep đã chọn cảm xúc. Đó là một lựa chọn sai lầm. Ở trận lượt về, Bayern không còn là chính họ. Và tập thể rời rạc, hỗn loạn ấy dễ dàng bị Real Madrid vùi dập với tỉ số 4-0, thất bại khủng khiếp nhất trong sự nghiệp của Pep Guardiola.
Tại sao lại kể câu chuyện này? Vì như các CĐV của Bayern Munich đã nhận ra, Pep Guardiola dường như vẫn chưa khắc phục được điểm yếu lớn nhất của ông. Ông suy nghĩ quá nhiều!
Thực ra, đó cũng là điểm đặc biệt của Pep. Cuộc đời ông dường như chỉ là những chuỗi ngày suy nghĩ và suy nghĩ và suy nghĩ về bóng đá. Một người bạn nói rằng khi bạn có một cuộc hẹn với Guardiola, bạn chỉ có 26 phút để nói hết tất cả những gì bạn muốn nói. Bởi sau đó, trong đầu Guardiola sẽ chỉ có bóng đá và bóng đá. Guardiola suy nghĩ về trận đấu ngay trong lúc ông còn đang chơi bóng. Và tới khi ông đã thành một HLV, thì ông đã tự biến mình thành một kiểu thinker hàng đầu.Nhờ suy nghĩ nhiều, Guardiola không muốn và dường như chưa bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào, dù là nhỏ nhất và không quan trọng trong mắt người khác (ví dụ độ cao của… mặt cỏ). Nhờ suy nghĩ nhiều, Guardiola đã đưa cách chơi quen thuộc ở Barca lên một tầm cao mới, đã tìm ra vị trí mới cho Messi, và đã đánh bạc với cả những cá tính lớn như Ibra (vì ông biết Ibra có thể mang tới gì cho lối chơi của đội bóng).
Cái hay của Guardiola, cũng là cái thể hiện ông vẫn là một "thinker" hàng đầu trong bóng đá, là cách ông chuẩn bị để đội bóng của ông có thể chuyển đổi giữa các sơ đồ một cách mượt mà. Ông tạo nên ở Bayern một thế hệ cầu thủ đa năng. Ví dụ như Lahm có thể chơi hậu vệ cánh, tiền vệ cánh, và tiền vệ trung tâm ngay trong một trận đấu. Hay có những trận, Bayern ra sân mà không có một cầu thủ sở trường chơi trung vệ nào trong đội hình. Chỉ trong vòng chưa đầy 3 mùa giải mà có thể khiến các cầu thủ Bayern, những người về lý thuyết là không còn nhu cầu thay đổi sau khi quá đủ đầy danh hiệu, chơi thuần thục tới… 12 sơ đồ chiến thuật, Pep rõ ràng không phải dạng vừa!
Nhưng thinker đôi khi cũng thành tinker (thợ hàn), vì suy nghĩ… quá nhiều. Đôi khi, Pep chỉ cần làm một điều đơn giản là để các cầu thủ của ông ra sân với sơ đồ quen thuộc, với những chỉ thị quen thuộc là đủ. Nhưng vì ông cho thế là chưa đủ, chưa khoét được vào những điểm yếu của đối phương (đấy cũng là một biểu hiện cho sự thực dụng của Pep - những toan tính của ông đều nhằm khai thác tối đa những điểm yếu của đối thủ, chứ không phải là để chơi tưng bừng hay đẹp mắt), nên ông thay loạn lên hết cả. Thường thì Pep thành công. Nhưng ở những trận cầu lớn, thì đấy là một cách làm mang tính 'tự sát'.
Nguồn: Việt Cường Bóng đá
Xem bài gốc TẠI ĐÂY.
https://vietcuongbongda.wordpress.com/2016/05/02/van-de-cua-guardiola-la-suy-nghi-qua-nhieu/
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất