13/11/2015 06:56 GMT+7 | Tennis
(Thethaovanhoa.vn) - 2015 là một năm khác lạ, khi lần đầu tiên sau 12 năm, người ta không thấy Roger Federer hay Rafa Nadal giành chiến thắng ở trận đấu cuối cùng của một giải Grand Slam. Andy Murray cũng gục ngã.
Sân chơi riêng của Federer và Djokovic?
Nếu như Big 4 thay nhau thống trị các giải đấu Grand Slam và Masters 1000 thì tại ATP World Tour Finals, mọi chuyện lại không diễn ra như vậy. Nadal, chủ nhân của 14 danh hiệu Grand Slam, mới chỉ 2 lần lọt vào chung kết, trong khi Murray chưa một lần đi đến trận đấu cuối cùng. Giải đấu là nơi vinh danh Federer và Djokovic với lần lượt 6 và 4 lần lên ngôi. Trong năm 2015 này, Djokovic – Federer cũng chính là cuộc đối đầu cân bằng nhất so với những cặp đấu còn lại.
Djokovic 2015 là 1 phiên bản hoàn hảo hơn so với 2011 dù 4 năm trước đây, những gì anh làm được đã vô cùng đáng khâm phục. Một nền tảng thể lực tuyệt vời kết hợp cùng phương pháp phân phối sức hợp lý cho phép Djokovic thi đấu một cách ổn định với cường độ cao. Sự linh hoạt, dẻo dai cùng khả năng đọc tình huống cực tốt mang lại cảm giác anh có thể đỡ được mọi đường bóng khiến cho đối thủ nản lòng. Dù không phải luôn hay hơn trong toàn bộ trận đấu, nhưng Djokovic hiện giờ rất giỏi trong việc đàn áp và "tàn sát" tinh thần đối phương trong những thời điểm quyết định. Điều đó rất giống với những gì Nadal đã làm trong những năm tháng đỉnh cao, nhưng Djokovic làm được điều đó ở một đẳng cấp cao hơn với những kết quả hết sức chênh lệch.
Không giữ được phong độ ổn định như Djokovic kể từ sau trận chung kết US Open, nhưng Federer luôn biết cách chiến thắng ở giải đấu cuối cùng trong năm của ATP. Ngay cả trong những mùa giải bị hoài nghi như 2010, 2011 thì Federer vẫn là người chiến thắng tại O2 Arena. Một lợi thế không nhỏ cho Federer đó là sự cổ vũ cuồng nhiệt của khán giả London. Djokovic chiến thắng trong cuộc đối đầu giữa 2 người vào năm 2012, nhưng trên khán đài, Federer là người chiến thắng khi âm thanh phát ra từ 17.500 khán giả trong suốt trận đấu là những tiếng “Come on, Roger” (Cố lên, Roger). Mặt sân nhanh DecoTurf gần giống với US Open cũng mang lại những lợi thế nhất định cho Federer khi Djokovic hiện giờ gần như không có điểm yếu trên mặt sân cứng.
Cơ hội nào cho những kẻ ngoài cuộc?
Nếu như cơ hội là không mấy sáng sủa cho Nadal và Murray thì khả năng làm nên chuyện của những Wawrinka, Berdych, Ferrer hay Nishikori rõ ràng là không nhiều. Trong 12 mùa giải kể từ lần đầu Federer vô địch Tennis Masters Cup (tên gọi cũ của ATP World Tour Finals) năm 2003, ngoài Djokovic, chỉ có 2 cái tên khác lên ngôi: David Nalbandian (2005) và Nikolay Davydenko (2009). Rõ ràng, giải đấu cuối năm không phải là nơi những bất ngờ có thể dễ dàng xảy ra.
Trong 4 tay vợt nói trên, duy chỉ có Ferrer đã từng lọt vào đến chung kết (2007), nhưng ở độ tuổi 33, khó có thể hy vọng Ferrer sẽ tạo nên kì tích. Berdych, vẫn như 5 lần tham dự trước đó, tham gia cho đủ quân số. Stan Wawrinka từng 2 lần lọt vào bán kết (2013-14) nhưng bản lĩnh của anh không được thể hiện nhiều ở những trận đấu 3 set. Kei Nishikori đã có một phong độ trồi sụt trong suốt mùa giải khi mang trên mình những kỳ vọng lớn lao vào một cú bứt phá sau năm 2014 thành công rực rỡ. Ở một giải đấu lớn nhưng cũng là một giải đấu mang tính chất “thưởng” như ATP World Tour Finals, các tay vợt ngoài Big 4 muốn làm nên chuyện cần phát huy được cùng lúc mọi điểm mạnh của mình trong mọi trận đấu. Bằng không, họ sẽ chỉ là những chú ngựa ô bị ghìm cương, không thể phát tiết một cách trọn vẹn.
KIM (từ Anh Quốc)
Thể thao & Văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất