07/07/2017 14:08 GMT+7 | Man United
(Thethaovanhoa.vn) – Cho đến những ngày cuối cùng ở Manchester United, Wayne Rooney vẫn khiến các fan Quỷ đỏ chia làm hai phe: ủng hộ và anti. Nhưng dù thế nào thì anh vẫn là một huyền thoại ở Old Trafford.
Sau 13 năm với những thăng trầm trong màu áo Đỏ, Wayne Rooney đã quyết định nói lời chia tay để trở về nơi anh đã ra đi: Goodison Park. Những gì "số 10" để lại Man United là một di sản đồ sộ, và không ít tranh cãi.
Rooney không xứng đáng là huyền thoại, thì ai xứng đáng?
Chúng ta định nghĩa thế nào về một danh thủ được vinh dự bước chân trong ngôi đền của những huyền thoại? Đó là người có những khoảnh khắc đi vào lịch sử cũng như trái tim người hâm mộ, là người có những kỷ lục vô tiền khoáng hậu được lưu lại đến muôn đời sau, và tất nhiên, phải có một quãng thời gian gắn bó đủ dài để trở thành một biểu tượng. Wayne Rooney có tất cả những yếu tố đó.
Trước tiên, hãy nói về những kỷ lục. Với 253 bàn thắng, Rooney đã vượt qua kỷ lục 249 bàn thắng mà Sir Bobby Charlton đã giữ suốt hơn 4 thập kỷ qua. Và nếu như Bobby Charlton phải mất 17 năm mới đạt đến số bàn thắng trên, thì Rooney chỉ cần 13 năm. Trong số những cầu thủ từng ghi hơn 100 bàn thắng cho Man United, chỉ còn... Cristiano Ronaldo (118) còn thi đấu, nhưng kể cả khi anh có trở lại Old Trafford, mục tiêu phá vỡ kỷ lục 253 bàn của Rooney vẫn là không tưởng.
Rooney, tất nhiên, cũng không thiếu những khoảnh khắc được khắc sâu vào trái tim người hâm mộ. Không ai có thể quên màn ra mắt cực ấn tượng với cú hat-trick vào lưới Fenerbahce năm 2004, pha ghi bàn chấm dứt 49 trận bất bại liên tiếp của Arsenal, hay cú đá kiểu xe đạp chổng ngược của anh vào lưới Man City ở trận derby năm 2011. Ngay cả khi đã ở bên kia sườn dốc, anh vẫn có những khoảnh khắc khiến người ta phải nhắc đến mình. Cú sút phạt tuyệt vời vào lưới Stoke ở mùa giải trước là một minh chứng.
Và Rooney cũng gắn bó đủ lâu với Man United để xứng đáng được coi là một huyền thoại. Anh khoác lên mình chiếc áo Quỷ đỏ khi mới 18 tuổi, và đã dành cả tuổi thanh xuân của mình cho đội chủ sân Old Trafford. Với 559 trận, anh chỉ xếp thứ 6 trong số những danh thủ khoác áo Man United nhiều nhất trong lịch sử. Trong 13 năm thi đấu cho Quỷ đỏ, anh đã sưu tầm trọn bộ các danh hiệu, với 15 chiếc cúp lớn nhỏ.
Lịch sử đánh giá vị thế một huyền thoại qua một quá trình cống hiến, chứ không chỉ nhìn vào hiện tại nhạt nhòa. Rooney không xứng đáng là huyền thoại Man United, thì ai xứng đáng?
Giữa lằn ranh yêu - ghét
Nhưng huyền thoại CLB không có nghĩa là người chiếm trọn trái tim của tất cả những người hâm mộ. Rooney lại càng không phải dạng người như thế. Rooney không phải là cầu thủ trung thành trọn đời với CLB như Paul Scholes, Ryan Giggs. Không phải cầu thủ khổ luyện thành tài như Cristiano Ronaldo, mà thậm chí còn rất bê tha.
Rooney từng phát biểu "Một lần màu xanh, mãi mãi màu xanh", nhưng có cơ hội là anh ngay lập tức rời Everton sang Man United. Anh từng hôn logo Man United khi ghi bàn vào lưới... Everton, nhưng đã hai lần phản ứng với Sir Alex đòi ra đi.
Tệ hại nhất, là anh từng đòi sang Man City hồi năm 2011. Năm đó, Rooney chê Man United thiếu tham vọng và đòi sang kình địch không đội trời chung cùng thành phố. Sir Alex từng nói ẩn dụ: "Đôi khi bạn thấy một con bò sữa trên cánh đồng và bạn nghĩ rằng nó tốt hơn con bò trong trang trại nhà bạn. Nhưng thực tế thì chất lượng con bò đó rất có thể chỉ ngang với con bò mà bạn có, thậm chí là kém hơn”. Ông đã xử lý rất khôn khéo vụ ấy để Rooney ở lại, nhưng rất nhiều fan thì đến bây giờ vẫn chưa hết tức giận.
Và cho dù đi vào lịch sử Man United với tư cách tay làm bàn vĩ đại nhất, nhưng thật ra, hiếm khi Rooney là ngôi sao đích thực, là trung tâm của cả đội bóng. Những năm đầu ở Man United, anh không thể vượt qua cái bóng của Van Nistelrooy. Khi Van Nistelrooy ra đi, thì Ronaldo nổi lên là con cưng của Sir Alex, và Rooney phải chấp nhận chơi ở những vị trí đội nhà cần, với mục đích duy nhất là giúp chân sút người Bồ tỏa sáng và Man United chiến thắng. Sau đó, khi Van Persie cập bến, anh lại phải lùi xuống để ngôi sao người Hà Lan thăng hoa. Kể cả khi đã được đeo băng đội trưởng, anh vẫn phải làm kép phụ, bởi đơn giản, Ibrahimovic là trò cưng của Jose Mourinho. Hai mùa giải Rooney ghi bàn tốt nhất (34 bàn) là khi Ronaldo vừa ra đi (2009-10), và trước khi Van Persie tới (2011-12)
Trong những ngày trai trẻ, Rooney luôn thi đấu với chất lửa trên sân bóng. Song anh đã "đốt" quá nhiều trong những ngày tháng ấy, mà đa phần, là để phục vụ và làm nền cho những ngôi sao khác. Đừng ai ngạc nhiên khi bây giờ, đôi chân anh không còn nghe theo sự sai bảo của cái đầu nữa.
Rooney là như thế. Một huyền thoại giữa lằn ranh yêu – ghét!
Tuấn Cương
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất