05/12/2024 06:54 GMT+7 | Bóng đá Quốc tế
Juventus đã chi tổng cộng 88 triệu euro để có hai tân binh Douglas Luiz (55 triệu) và Nico Gonzalez (33 triệu) ở kỳ chuyển nhượng trước mùa giải, song đến hiện tại, bộ đôi Nam Mỹ này hầu như chưa đóng góp được gì.
Khi Juventus được bốc thăm gặp Aston Villa ở Champions League, người hâm mộ rất trông chờ màn tái ngộ của Douglas Luiz với đội bóng cũ, nơi anh là trụ cột và gây dựng nên tên tuổi của mình, nhưng điều đó không xảy ra. Ngày Juve đến làm khách sân Villa Park cách đây một tuần, Luiz vắng mặt do chấn thương.
Có cũng như không
Tiền vệ người Brazil phát hiện đau cơ trong lúc khởi động chuẩn bị cho trận gặp VfB Stuttgart ở Champions League hôm 22/10 và không thi đấu kể từ đó đến nay, nhưng kể cả có khỏe mạnh đi nữa, cũng không dám chắc anh sẽ được ra sân khi Juve đá với Aston Villa. Phong độ của cầu thủ này trước khi chấn thương xứng đáng với 2 chữ "thảm họa". Luiz được ra sân tổng cộng 9 trận (7 ở Serie A, 2 ở Champions League) nhưng chỉ đá chính đúng 2 trận và tổng thời gian thi đấu chỉ là 312 phút (trung bình 35 phút/trận). Tất cả những gì anh "cống hiến" là… 1 thẻ vàng và 2 lần gây penalty báo hại đội nhà. Xét tới số tiền 55 triệu euro và sự kỳ vọng rất lớn đầu tư ở thương vụ này, đây chẳng khác nào cú tát thẳng vào mặt các sếp Juventus.
Nico Gonzalez cũng phải ngồi ngoài suốt từ hôm 2/10, sau khi anh phải rời sân từ phút 12 trận gặp RB Leipzig ở Champions League do chấn thương cơ đùi. So với Douglas Luiz thì tiền vệ người Argentina có phần đen đủi hơn, khi trước đó anh cũng thi đấu thường xuyên và được coi là một nhân tố quan trọng trong sơ đồ và lối chơi của HLV Thiago Motta. Mặc dù vậy, trong tổng cộng 6 trận góp mặt, anh cũng mới chỉ có 1 bàn thắng và 1 kiến tạo (đều trong trận thắng PSV 3-1 ngày mở màn Champions League). Juve rất kỳ vọng sự cơ động và sự thông hiểu của cầu thủ này với Serie A sau nhiều năm chơi cho Fiorentina sẽ giúp anh nhanh chóng hòa nhập và tỏa sáng, nhưng quá trình đó không diễn ra suôn sẻ.
Một trường hợp cũng "phí tiền" không kém là Teun Koopmeiners, người có giá 60 triệu euro và kỳ vọng sẽ là linh hồn của Juve triều đại mới, nhưng sau hơn 3 tháng, vẫn chỉ là một cái bóng mờ của chính anh thời còn đá cho Atalanta. Tuyển thủ Hà Lan đã chơi 14 trận cho đội bóng mới (13 trận đá chính) song mới chỉ đóng góp vẻn vẹn 2 pha kiến tạo, chưa ghi bàn thắng nào. Chưa có trận nào trong số đó Koopmeiners thể hiện được vai trò thủ lĩnh dẫn dắt lối chơi và tạo đột biến như cách anh đã làm ở Atalanta, dù Motta đã cố gắng đưa anh vào vị trí ưa thích phía sau tiền đạo cắm (buộc Kenan Yildiz phải dạt sang trái). Mỉa mai thay, người Atalanta đưa về thay anh là Lazar Samardzic đã ghi 3 bàn cho dù được thi đấu ít hơn nhiều so với Koopmeiners tại Juve.
Kỳ chuyển nhượng thất bại
Cho đến lúc này, chiến dịch mua sắm rầm rộ mà Juve đã thực hiện để phục vụ cuộc cải tổ với tân HLV Motta có thể xem là thất bại. Ngoài 3 tân binh đắt giá nói trên, tiền vệ trung tâm Khephren Thuram cũng chưa đáp ứng được sự mong đợi. Cậu em nhà Thuram cũng chưa ghi bàn nào sau 16 trận, chỉ đóng góp 1 đường kiến tạo. Tất nhiên, ghi bàn hay kiến tạo không phải nhiệm vụ của một tiền vệ đánh chặn, song đây cũng là một dấu hiệu cho thấy sự hạn chế của Juve trong việc khai thác tiềm năng tấn công từ tuyến giữa, trong khi nhẽ ra đó phải là một giải pháp chiến lược trong bối cảnh các cầu thủ tấn công gặp khó khăn.
Michele Di Gregorio cũng là một ca khó hiểu. Thủ môn giành giải Găng tay vàng Serie A mùa trước được đem về với bao kỳ vọng, nhưng cũng như những người khác, anh không tỏa sáng đủ để tạo niềm tin, dù rằng Juve vẫn là 1 trong 3 đội thủng lưới ít nhất châu Âu cho đến hiện tại. Di Gregorio vẫn đang bị xoay vòng một cách ngẫu nhiên với thủ môn dự bị Mattia Perin. Có lẽ Motta muốn dùng sự cạnh tranh để thúc đẩy cựu cầu thủ Monza phải nỗ lực hơn nữa.
Thật trớ trêu là những hợp đồng tốt hiếm hoi lại là của 2 cầu thủ đến theo dạng mượn. Pierre Kalulu nhanh chóng trở thành trụ cột không thể thay thế ở hàng thủ, trong khi Francisco Conceicao đang là người đáng xem nhất trên hàng công nhờ lối đá nhiệt huyết, giàu đột biến. Việc Juve mua đứt các cầu thủ này từ Milan và Porto có lẽ chỉ là vấn đề thời gian.
Mong khởi sắc trên sân nhà
2024 là năm chẳng mấy vui vẻ với Juventus, song họ đang có cơ hội kết thúc nó một cách tích cực hơn nhờ lịch đấu rất thuận lợi trong tháng 12 này. Đó là lúc, sau chuỗi 6 trận thì phải đá sân khách tới 5 trận trong tháng 11, Juve sẽ được đá 5 trong 6 trận tiếp theo trên sân nhà Allianz. Đó là các trận tiếp đón Bologna, Venezia, Fiorentina ở Serie A, Man City ở Champions League và Cagliari ở Cúp Italy. Chỉ duy nhất trận gặp Monza là Juve phải đá sân khách.
Mặc dù vậy, thực tế là mùa này Juve đá sân nhà cũng không hay hơn so với sân khách. Thành tích của họ ở Serie A là ngang bằng hoàn toàn với 3 thắng, 4 hòa ở cả sân nhà và sân khách, trong khi trận thua duy nhất từ đầu mùa chính là trận sân nhà gặp Stuttgart ở Champions League.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất