02/02/2011 07:13 GMT+7 | Âm nhạc
Một buổi chiều cuối năm ngồi với Mỹ Tâm, không chỉ để nghe cô chia sẻ về chặng đường đã đi qua mà cả những khát khao mới của một người nghệ sĩ. Những khát khao không chỉ dành cho riêng âm nhạc…
Rưng rưng với những đồng tiền đi hát đầu tiên
* Mỹ Tâm làm show diễn 10 năm để kỷ niệm ngày đầu tiên mình bước vào nghề, liệu có điều gì đó mâu thuẫn không khi vào năm 1998 Mỹ Tâm đã đoạt giải thưởng Giọng ca vàng (Báo Mực Tím) mà với nhiều khán giả đó là một bước ngoặt để biết đến cái tên Mỹ Tâm?
- Giải thưởng Giọng ca vàng là một kỷ niệm đẹp không thể nào quên đối với tôi. Một cảm giác hạnh phúc không diễn tả được, nhưng thời điểm ấy chỉ là một niềm vui chứ không phải là một định hướng rõ ràng.
Mãi đến năm 2000, tôi mới xác định mình sẽ đi theo con đường chuyên nghiệp - chuyên nghiệp hiểu theo lúc ấy của tôi là đi hát và kiếm ra tiền từ giọng hát của mình. Lúc đó tôi hay đi hát ở phòng trà Cadillac, 169 Võ Thị Sáu (TP.HCM)… Hồi đó tôi hay hát những ca khúc quen thuộc và đang nổi đình nổi đám, từ I Love You cho đến The Day You Went Away rồi Lời của gió, Lời ru cho con, Mãi yêu…
Mỹ Tâm - ngôi sao không ngừng tỏa sáng trên bầu trời nhạc Việt |
Trước đó, từ năm 1997 khi tôi đặt chân vào TP.HCM để học tập thì tôi đã không xin tiền của ba mẹ nữa rồi. Và thời gian đi hát phòng trà là thời gian tôi kiếm ra tiền nhiều nhất cho đến thời điểm ấy. Lúc đầu đi hát chỉ khoảng 50 ngàn đồng/3 bài, sau thì nâng lên dần dần 80 ngàn đồng/3 bài, và vài tháng sau thì 200 ngàn đồng/3 bài trong một đêm. Lúc đó chủ trà Cadillac quý tôi lắm nên năn nỉ tôi đến hát hằng đêm. Nhưng lúc đó tôi cũng biết chừng mực, vì mình xuất hiện càng nhiều thì khán giả càng chán mình nhanh thôi. Nghĩ lại năm 18 tuổi tôi đã có những suy nghĩ khá chuyên nghiệp so với thời bây giờ. (cười).
* Quãng đời đó ắt hẳn có nhiều thứ được gọi tên là hạnh phúc vì quá vô tư trước những mới mẻ của cuộc sống một ca sĩ?- Trước đó tôi đi học và chỉ sống bằng học bổng Trung cấp Nhạc viện TP.HCM mỗi tháng hơn 200 ngàn đồng, cộng thêm việc đi làm gia sư. Tôi ở trọ cùng vài chị bạn trên đường Nguyễn Thái Bình (Quận 1) mà tháng nào chị em trong phòng cũng phải mua nợ thức ăn rồi khi nào có thì trả dần dần. Đến khi đi hát kiếm tiền được rồi thì cảm giác “đã” lắm. Vì từ hồi nhỏ tôi được cưng chiều quen rồi, muốn gì cũng được, đến khi xa nhà đi học mới biết khổ trần ai. Vậy nên kiếm ra tiền từ công sức của mình cũng giống như đã trút được gánh nặng cơm áo gạo tiền trên vai mình xuống.
Tôi nhớ rất rõ sau mỗi đêm đi hát với chiếc xe Charly, về đến nhà trọ là “mở tiệc” tưng bừng với các chị trong phòng, ăn uống và thậm chí là mua cả vài lon bia về nhậu… bù lại những ngày thiếu trước hụt sau. Giai đoạn này tôi xài tiền thoải mái lắm, chẳng biết dành dụm là gì đâu…* Thế chưa bao giờ Mỹ Tâm gửi tiền về phụ giúp cho ba mẹ khi mà mình làm được ra nhiều tiền như thế?
- Có một lần tôi được Trung tâm Ca nhạc nhẹ TP.HCM mời hát bài Giọt sương trên mí mắt trong 3 đêm diễn liên tục, và cát-sê tổng cộng tôi nhận được gần cả triệu đồng. Số tiến ấy là một số tiền lớn và tôi đã chuyển về cho ba mẹ ngay lập tức mà không hề suy nghĩ.Chưa bao giờ “xin được hát” với bất cứ ai
Mỹ Tâm thuở còn ở Làn sóng xanh 2002
* Sự khó khăn của nghiệp hát với Mỹ Tâm có thể cân đo đong đếm?
* 10 năm ấy có thể chia ra thành bao nhiêu cột mốc đáng ghi nhớ với Mỹ Tâm?
- Có những điều tôi đã kể rồi thì không kể lại nữa, mọi thứ sẽ nhàm chán mất. Nhưng với tôi từ năm 2000-2003 là giai đoạn tôi bước vào nghề với những chập chững, năm 2003-2007 thì tìm thấy được một chổ đứng vững chắc trong thị trường âm nhạc, và từ năm 2007-2010 là giai đoạn mình nhận thức và phát triển những hướng đi, đam mê khác trong công việc… Mọi thứ cũng giống như một bài hát vậy, có đoạn A, đoạn B, đoạn C…* Quay lại với giải thưởng Làn sóng xanh 2010 dành cho Nữ nghệ sĩ của năm được trao cho Mỹ Tâm, niềm vui đó có đủ sức nặng để Mỹ Tâm vẫn mang cảm giác háo hức khi nhận giải?
- Trong bộ sưu tập giải thưởng của tôi gần như khá trọn vẹn các giải thưởng âm nhạc ở Việt Nam. Được thêm hay không được thêm cũng đã không còn quan trọng nữa. Quan trọng nhất là mỗi giải thưởng với uy tín của nó khẳng định được người đoạt giải có xứng đáng hay không. Tôi vẫn vui vì thấy những cống hiến của mình cho âm nhạc vẫn được khán giả đón nhận. Còn chia sẻ riêng thì tất cả những gì tôi làm trong âm nhạc không hề có mục tiêu nào liên quan đến giải thưởng âm nhạc nào đó nên tôi từ đầu đã không quan tâm nhiều.
Show diễn kỷ niệm 10 năm ca hát của Mỹ Tâm 30 ca khúc mới lẫn cũ của Mỹ Tâm đã được trình bày lại trong show diễn đặc biệt chỉ một đêm duy nhất này, trong đó đã có vài ca khúc nước ngoài mới toanh. Riêng những ca khúc cũ thì hầu hết đều giữ nguyên bản phối, chỉ có vài ca khúc đặc biệt là được phối lại theo phong cách acoustic. Trong show diễn này, có phần triển lãm hình ảnh, có tiệc tối cho mọi người, có một nghi lễ để tri ân với những người đã sát cánh cùng Mỹ Tâm trong suốt 10 năm qua. Và đặc biệt là có phần kêu gọi các Mạnh Thường Quân đóng góp vào quỹ từ thiện để hỗ trợ cho các hoạt động thiện nguyện trong năm 2011.
* Vậy bây giờ nhìn lại năm 2010, Mỹ Tâm có thể nở một nụ cười sảng khoái hay gượng gạo?
- Tôi cười sảng khoái. Điều đáng tiếc nhất là nếu bạn đi qua một năm dài mà khi nhìn lại không thấy mình để lại được dấu ấn gì đáng nhớ. Năm 2010 tôi làm được nhiều việc lắm, mà trong đó quan trọng nhất là vai diễn trong bộ phim truyền hình ca nhạc đầu tay Cho một tình yêu, trong phim tôi còn là người làm nhạc nên công sức mình đổ ra lớn lắm. Bộ phim đang thành công, điều này làm tôi cực kỳ hài lòng. Ngoài ra, trong năm tôi còn phát hành một cuốn sách ảnh kèm theo một CD nhạc Những giai điệu của thời gian, cuối năm thì cho ra mắt single Cho một tình yêu… Nói một cách ngắn gọn là những gì tôi nghĩ ra trong năm 2010 thì tôi đều đã làm được.
Tôi không phải là týp người sống cẩn trọng* Nói riêng một chút về các hoạt động thiện nguyện, chẳng đường này dường như Mỹ Tâm đã biết cách mở lòng mình hơn với mọi thứ xung quanh mình?
- Tôi có thói quen đi hát xong là về nhà liền, chứ ít khi ở lại bù khú cùng bạn bè thâu đêm suốt sáng. Có những điều trong cuộc sống này không đáng quan tâm, nhưng cũng có rất nhiều điều với trách nhiệm của một người trong cộng đồng mình không thể không nghĩ đến. Hoạt động thiện nguyện cũng là cách tôi san sẻ trách nhiệm của mình với những mảnh đời gặp nhiều bất hạnh trong cuộc sống.Năm 2010 quỹ từ thiện mang tên tôi đã xây được khá nhiều ngôi nhà, xây cầu… cho bà con vùng sâu vùng xa cũng như trao học bổng cho các HS-SV vượt khó học giỏi.
Năm 2011 trong dự tính của tôi là sẽ xây 100 căn nhà cho bà con tránh lũ ở một số tỉnh miền Trung và miền Tây, sẽ trao 600 suất học bổng vượt khó… Nhưng tôi rất mong với sự đóng góp của những mạnh thường quân những số liệu dự tính này sẽ còn tăng thêm nhiều lần. Trước mắt vào những ngày trước Tết Nguyên đán, quỹ từ thiện Mỹ Tâm sẽ đi trao quà Tết và tiền hỗ trợ ăn Tết cho bà con ở miền Trung và miền Tây.* Từ đầu cuộc nói chuyện đến giờ, cảm nhận cá nhân của người viết là Mỹ Tâm đang càng lúc càng bình thản, nhẹ nhàng với suy nghĩ và cách sống?
- Năm 12 tuổi, tôi cười thì nhiều người đã nói là trông tôi lúc đó già lắm. Bây giờ thì nhìn tôi nhiều bạn bè ngạc nhiên sao Mỹ Tâm lại “ngộ” ra mọi thứ sớm thế. Lẽ ra đây lúc cần tranh đấu nhiều hơn nữa chứ. Nhưng tôi thì thấy mình đã sống thì phải biết chấp nhận, cái gì xảy ra cũng có lý do của nó… Những buồn vui, day dứt để nói ra thì nhiều lắm nhưng tôi luôn cho mình ở trạng thái bình thản đón nhận. Tôi chỉ muốn làm một dấu chấm duy nhất trong đời, chứ tôi không muốn làm nhiều dấu chấm hay thêm nhiều dấu phẩy, dấu nặng… Tôi chọn cho mình một cách sống mà mình cảm thấy tốt nhất, và sống theo cách đó.* Hỏi thật Mỹ Tâm đã từng làm điều ác với ai chưa?
- Điều ác với người này có thể là tôi đánh cắp một đồ vật, với người kia có thể là gây ra một vết thương chí mạng với người khác thì… nên cũng khó có định nghĩa như thế nào là ác lắm. Tôi thực sự không phải là người hoàn hảo, nhưng làm một điều ác thì tôi chưa bao giờ…* Thế còn người ta hay ác với Mỹ Tâm không?
- Tôi không phải là tuýp người sống cẩn trọng. Tôi chỉ sống đúng và sống đẹp. Người ta có xấu với mình thì cũng cứ coi là chuyện bình thường, vì cuộc đời vốn dĩ đã phức tạp. Tính tôi thì thích nói thẳng và nói thật, cái gì sai là nói ngay… nên cũng nhiều người ghét lắm. Nhưng hồi trẻ thì mình hay liều, hay thế này thế nọ… chứ giờ thì không thể như vậy được. Con người ai cũng cần phải trưởng thành.Tôi muốn làm một vở nhạc kịch
* Cách sống đôi khi quyết định rất lớn đến thái độ trong công việc, bình thản quá có khi nào làm Mỹ Tâm hết nhiệt huyết với âm nhạc?- Thị trường bây giờ không phải không có ca khúc hay, không phải không có nhạc sĩ giỏi… Nhưng một bài hit đã không còn giống như ngày xưa, chỉ tồn tại vài tháng là bị thay thế… Những cái gì nổi lên trong thị trường chỉ là hiện tượng từ một điều gì đó chứ không phải từ âm nhạc. Nhiều ca khúc hay nhưng sàn sàn nhau nên không có ca khúc nào bật lên được, tình hình ca sĩ cũng vậy. Những ca khúc gần đây của tôi như Tình yêu chưa nói, Sao ta còn buồn… cũng là hit đấy chứ nhưng vì sự biến đổi của thị trường nên không trụ được lâu. Thỉnh thoảng bất chợt tôi cũng có cảm giác buồn buồn, không muốn làm gì nữa nhưng rồi mọi chuyện cũng đi qua… Tôi vẫn đang đi tiếp với con đường âm nhạc, vẫn thích hát như ngày đầu vào nghề.
* Còn ước mơ trong âm nhạc mà Mỹ Tâm muốn chia sẻ ở thì tương lai?- Tôi muốn làm một vở nhạc kịch nhưng không phải là kiểu opera, mà xâu chuỗi các ca khúc nhạc trẻ được phối lại theo một đường dây câu chuyện đã viết sẵn. Nhưng để làm một vở nhạc kịch như vậy thì phải cần có tính chuyên nghiệp cao trong việc tổ chức, các ca sĩ tham gia cũng phải có mức độ đồng đều tương đối. Tôi nghĩ với một vở nhạc kịch như vậy thì ngoài tài năng cũng cần đến rất nhiều tâm huyết nữa mới được.
* Sau thế hệ đầu tiên của Lam Trường, Phương Thanh, Đan Trường… tạo nên cú hích cho khán giả trẻ quay lại với nhạc Việt vào những năm cuối của thập niên 1990, thì Mỹ Tâm nghĩ thế hệ của mình cùng với Đàm Vĩnh Hưng, Tuấn Hưng… đã làm nên được những gì?- Thế hệ của Mỹ Tâm đã “góp lửa” cho nhiều bạn trẻ ước muốn trở thành ca sĩ, tạo nên sự sôi động cần thiết cho một thị trường âm nhạc. Tôi không lo về tài năng của các ca sĩ trẻ hôm nay, chỉ lo nhất là tất cả các bạn ấy đang có một cách làm giống nhau, khiến cho không ai trong số đó vượt hẳn lên trước được… Trong khi đó những thế hệ ca sĩ đi trước đã muốn làm gì là làm cho tới cùng, đi và không thèm nhìn ai hết… Chính vì sự quyết liệt ấy mới tạo nên những sự khác biệt trong âm nhạc.
* Cảm ơn Mỹ Tâm về cuộc trò chuyện cởi mở này!Việt Nguyễn (thực hiện)
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất